Loading
Trong trẻo và đáng yêu – Đó là cảm nhận xuyên suốt khi thưởng thức cuốn sách “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”. Câu chuyện như một làn gió mát của mùa xuân mang đến cho bạn đọc sự khoan khoái, nhẹ nhàng để thả mình về miền kí ức tuổi thơ vui tươi, hồn nhiên bên gia đình, bạn bè và thầy cô. Mỗi chương là một câu chuyện tưởng như nhỏ nhặt, rất đời thường, nhưng một cách khéo léo và tinh tế, Nguyễn Ngọc Thuần – đã gửi vào trang viết của mình những thông điệp sâu sắc. Đồng thời “âm thầm” tán dương cách mà ông bố, bà mẹ trong câu chuyện vừa tâm sự, vừa hướng con trở thành người hiểu được giá trị bản thân và giàu lòng nhân ái.
Người ta thường nói ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, bởi thông qua ánh mắt, chúng ta được nhìn ngắm thế giới đầy màu sắc. Ánh mắt khi vui thường mở to, lấp lánh làm cho khuôn mặt trở nên rạng rỡ, ánh mắt lúc buồn thường cúi xuống, né tránh, khuôn mặt cũng vì thế mà lộ rõ vẻ mệt mỏi, u sầu. Vì thế, cách nhanh nhất để nhìn rõ vạn vật và hiểu được tâm trạng của một người là thông qua ánh mắt của họ. Thế nhưng, bạn đã thử làm điều ngược lại, chẳng hạn:
“Bạn hãy tưởng tượng, một buổi sáng mờ sương. Bạn vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, và bạn chợt hiểu khu vườn nói gì. Bạn hiểu bây giờ là mùa gì và bông hoa nào đang nở, tên gì. Từng tiếng bước chân trong vườn, bạn biết chính xác người có bước chân đó cách xa bạn bao nhiêu mét”.
Bạn đã thử trò chơi này chưa? Và cảm nhận của bạn thế nào? Còn cậu bé 10 tuổi Trí Dũng trong tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” thì tỏ ra thích thú vô cùng. Cậu đã vận dụng tất cả những giác quan còn lại, bao gồm cảm nhận của trái tim để tìm ra được đáp án thật chính xác. Vạn vật thì vô cùng, trò chơi nhắm mắt đoán sự vật của cậu cũng vì thế mà ngày một thú vị.
Phải chăng, khi chúng mình nhắm mắt nhưng tâm hồn chúng mình rộng mở thì ắt hẳn sẽ nhìn thấy được mọi điều, thậm chí ở những điều nếu chỉ nhìn bằng đôi mắt thông thường sẽ chẳng bao giờ thấy được. Bởi có lẽ “Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy được”.
Bởi có lẽ “Người ta chỉ nhìn thấy thật rõ ràng bằng trái tim. Cái cốt yếu thì con mắt không nhìn thấy được”.
Nhắm mắt lại, chúng mình hiểu rằng cái tên sẽ không đơn thuần chỉ là tên gọi phân biệt người này với người kia bởi “Không có gì đẹp bằng cái tên của mình. Một cái tên là một tình thương lớn”. Trí Dũng chính là cái tên mà bố mẹ gửi gắm cho cậu bé của mình, mong rằng sau này con sẽ trở thành một người lớn thông minh và thật mạnh mẽ. Còn tên của bạn nghĩa là gì?
Chúng mình hiểu rằng “Mỗi đứa trẻ có một điều kỳ lạ riêng. Có người có một đôi mắt rất kỳ lạ. Có người có một cái mũi kỳ lạ. Có người lại là một ngón tay. Hãy quan sát đi rồi con sẽ thấy. Con sẽ biết rất nhiều điều bí mật về những người xung quanh mình”. Bạn đã thử quan sát chưa?
Chúng mình hiểu rằng “Khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn nhưng người khác lại vui hơn.”. Bạn có đồng tình với quan niệm này không?
Và còn rất nhiều câu chuyện, bài học được rút ra từ mỗi chương sách qua lời kể, tóm tắt đáng yêu của cậu bé Trí Dũng đang chờ bạn đọc khám phá và chiêm nghiệm. Gấp cuốn sách lại, “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” đặt ra câu hỏi liệu rằng trong cuộc sống bộn bề hiện đại, bạn đã nhìn nhận cuộc sống, mọi vật bằng đôi mắt hay trái tim, liệu rằng bạn có bỏ lỡ điều gì và muốn tìm lại không?
Liệu rằng trong cuộc sống bộn bề hiện đại, bạn đã nhìn nhận cuộc sống, mọi vật bằng đôi mắt hay trái tim, liệu rằng bạn có bỏ lỡ điều gì và muốn tìm lại không?
Bình luận của bạn đọc:
Hãy để lại cảm nghĩ của bạn nhé!